CHƯƠNG
TRÌNH CỦA THIÊN CHÚA
Tôi xin kể một câu chuyện trẻ con. Vào năm 1973
tại Sài Gòn, một hôm tôi thấy thằng con trai 4 tuổi của tôi nằm vách mảy cười
lớn tiếng một mình. Tôi hỏi nó có gì vui mà con cười. Nó trả lời “Con nghĩ cái
gì cũng có nguyên do của nó”. “Căn cứ vào đâu mà con nói cái gì cũng có nguyên
do của nó hả?”. Nó suy nghĩ rồi trả lời “Con nằm ngủ giữa trời
trên lầu thượng, chiêm bao thấy con múc nước dội vào tường, nước dội ra ướt mặt
con, tỉnh dậy thì hóa ra trời mưa. Vậy là nguyên do mưa rơi trên mặt con làm
cho con chiêm bao thấy dội nước ướt mặt, và còn nhiều chuyện nữa”
Theo tin
tức của VietCatholic thì ngày 27/3/2001 ĐTC Gioan Phaolô II đã nói “Ngày nay
không còn là thời kỳ sợ sệt, mà phải lăn mình vào những công tác tông đồ táo
bạo.” Vì thế tôi không ngại nói lên những sự thật hữu ích. Tại sao ĐTC đã nói
câu nói ấy. Vì như vậy rõ rang từ giờ phút ĐTC Gioan Phaolo II nói câu ấy trở
về trước, người Kitô-hữu đã sống trong sợ sệt, hoàn toàn không có tự do, không
có tiếng nói.
Mấy chục
năm nay Giáo hội Công Giáo La Mã kêu gọi con trai đi tu làm linh mục. Rồi lại
đặt kinh cầu “Có ơn Thiên triệu con trai đi tu làm linh mục”. Như vậy đã qua
bao nhiêu thời gian mà số linh mục càng ngày càng thiếu. Tại Québec Canada,
cứ vài chúa nhật thì tôi lại dự một Thánh lễ không có linh mục chủ tế. Các bà
lớn tuồi (đã qua các lớp thần học) đứng lên tổ chức ‘Lễ nói’. Tôi dùng chữ ‘Lễ
nói’ vì vào năm 1986 tôi ra Huế lên thăm dòng Phú Xuân và đặc biệt thăm bà Bề
Trên là một bạn học củ của tôi. Bà cho tôi biết trong dòng có hai chị đậu bác
sĩ y khoa, và cả hai đã đi làm ‘Lễ Nói’ tại nhiều nhà thờ. Đó là chuyện xứ XHCNVN
vào cái thời mà một số đông linh mục ‘bỏ bổn đạo đi tìm tự do’.
Các xứ
không CS, tự do tôn giáo 100% tại sao phải thiếu linh mục thái quá như vậy?, Đạo
CG suy sụp. Xứ CS thì trái lại, rất nhiều ơn gọi. Phải thành thật nói rằng, ơn
Chúa gọi đến nhiều cách.
Đúng là cái
gì cũng có nguyên nhân của nó. Vậy chúng ta thữ tìm nguyên nhân tại đâu thì mới
hầu chữa trị được cái bệnh “thiếu ơn gọi làm linh mục”, nhiều người thường bỏ Thánh Lễ Chúa Nhật trong các
nước Âu Mỹ tuy vẩn có đức tin.
VietCatholic đã
đưa ra một bức thư mẩu để các linh mục gởi cho học sinh kêu gọi chúng lựa chọn
chức vụ linh mục. Đó có phải là phương pháp
hữu hiệu cho ngày nay không?
Chúng ta
thử tìm hiểu tại sao thiếu ơn gọi thiên triệu : Hàng giáo phẩm công giáo NAM
giữ ngôi vị độc quyền điều khiển Giáo hội CG suốt trên 2000 năm nay. Đặc biệt
là hàng ngủ linh mục là những người có bổn phận đi sâu đi sát đi sống đi chết
với giáo dân. Thứ bậc những người thứ hai có bổn phận tiếp tay
cùng linh mục đem đức Tin đến cho bổn đạo và các từng lớp hậu duệ của họ là hàng
ngủ cha mẹ trong gia đình công giáo.
Nhưng hai
tầng lớp người của bổn phận Tông
đồ cao cả trên có làm
tròn bổn phận giũ vững và phát triển Đức Tin của người Kitô hữu ở mọi lứa tuồi
không? Xin thưa rằng là rất hiếm.
Chỉ xin nói trong
vòng mấy chục năm nay, đi dự thánh Lẽ tôi luôn nghe giãng dạy về Đức Yêu người.
Chứ không hề nghe giãng dạy về vấn đề củng cố, phát triển và trau dồi Đức Tin,
Đức Cậy. Cha mẹ Việt
nam giỏi lắm thì khi con còn nhỏ thì đem đi xem lễ hay
tập đọc kinh chung ở nhà. Trẻ con lớn lên có Đức Tin hay không thì là vấn đề ơn Chúa.
Chúng ta
vốn biết, khi một người phạm tôi trọng mất tình nghĩa với Chúa thì không còn ơn
Chúa để giữ vững Đức Tin. Đối với người lớn Đức Tin thấm sâu còn cơ cứu vản,
đối với trẻ nhỏ, vị thành niên và thanh niên, Đức Tin còn yếu kém, nếu sa vào
trọng tội thì Đức Tin sẽ mọc cánh bay nhanh. Thánh Âu-Gút-Tinh nói rằng “Lòng
trong sạch là nguồn của mọi ân phước.”
Ngày nay
học đường dạy sex cho học sinh ngay từ tiểu học. Trẻ con là giống hay bắt
chước, đã học tức thị chúng muốn thực hành ngay, nhất là lúc nam nữ cùng học
chung trường tiểu học thì chúng càng dễ thực hành. Dược sĩ Lê Đình Ngân ở đường
Sait-michel nói với tôi “Con bé 10 tuổi đem toa đến mua thuốc ngừa thai, tôi la
nó “Trẻ con mua thuốc nầy làm gì?” 15 phút sau mẹ nó đến buộc tôi phải bán. Dược sĩ Bảo đau khổ nói với tôi “Chị ơi, ngày trước ra
chơi, trẻ em đua nhau đi mua kẹo, nay chúng đua nhau đi mua ‘bọc cao su.’ Các
bé trai gái từ tiểu học đã tự do làm chuyện dâm dục. Một bà mẹ trẻ kể với tôi rằng “Tôi đang nấu ăn thì thằng con trai 6 tuổi của tôi dắt em gái nhỏ 4
tuổi đi chơi. Tôi hỏi các con đi chơi gì ở đâu. Thằng bé trai trã lời rằng đi
chơ sex trong buồng tắm”. Một cô giáo dạy sex ở trường tiểu học kể với
tôi “Trong giờ học sex một bé trai 11 tuổi hỏi tôi: “Thưa cô, em lảm sex mà không thấy
sướng chi cả, thì phải làm sao cho sướng !”.
Ngành giáo dục
buộc các dược sĩ phải bán thuốc ngừa thai cho trẻ em có kinh. Trong xã hội lại
thêm sách báo phim ảnh, nay còn có Intenet mời mọc, trưng bày hàng ngàn hành
dộng dâm ô khiêu khích trẻ nít và thanh niên sống trụy lạc…. khuyến khích trẻ em tự hảm hiếp
nhau. Rồi lớn lên tương lai chúng như thế nào. Ngòai việc lây la truyền bệnh
HIV/SIDA/AIDS, chúng không biết đến tình yêu hạnh phúc chân thật là gì mà sinh
ra hành động bạo lực, xì ke ma túy mãi dâm tử tập thể vv…
Mấy chục
năm nay, Giáo hội không hề đá động đến việc đập đổ việc dạy luân lý ở tiểu và
trung học, cũng không có tiếng nói tích cực trong giáo lý công giáo. Tại nhà
thờ trên tòa giãng thì các linh mục nói đến Đức Bác ái, chứ không nhấn mạnh đến
dức Tin và tôi dâm dục. Đã vậy họ lại làm quá nhiều gương xấu rủng rợn, bí mật
có nhân tình, hảm hiếp trẻ em nam nữ, nữ tu sĩ
rồi buộc phá thai...
Những sự việc đó
xẩy ra trong bóng tối thì ai có thể nói là thiểu số hay không. ĐTC Gioan Phaolô
đã nhắc nhở đi tu làm linh mục là tân hiến, là phải tự kiềm hảm xác thịt, là tử
đạo. Nhưng gương xấu phơi bày, người giáo dân cứ nghĩ là nói ra tức là nói xấu
hàng mục tử, là phá đạo, tuy ai cũng hiểu “thuốc đắng đã tật”.
Vậy nếu cứ
cầm tờ giấy đọc kinh xin Chúa cho có nhiều ơn thiên triệu, viết nhiều thư kêu
gọi học sinh đi tu khác nào viết ngân phiếu không tiền bào chứng. Như một vị
Hồng y đã nói với Giáo Hoàng “Phải cải tổ đạo
Chúa mà bắt đầu từ cấp cao thì chúng ta mới no đầy...”. Vì hàng giáo phẩm chúng ta cần phẩm hơn là lượng.
Trên thế giới
ngày nay, các quốc gia đều biết phải lo no ấm, lo bảo trợ nạn nhân chiến tranh, lo canh phòng giúp đở thiên tai, động đất bảo lụt sống thần vv…. Nhưng tai nạn tinh thần của con người
nhất là tai nạn luân thường đạo lý của ấu thơ, tuổi vị thành niên …. là công việc của thầy thuốc tâm hồn, công việc của
Giáo hội Công giáo thì sao
?!!!
Nếu GHCG
chúng ta không đem Tin Mừng đến cho nhân loại dưới hình thức những gương lành thánh qua các linh
mục, tu sĩ, giáo dân, dưới hình thức tẩy chay cuộc sống
dâm ô của tuổi trẻ trong cái lý thuyết hiện sinh thì chúng ta làm Chúa Gie6su cực lòng biêt bao ! Với lý thuyết hiện sinh tự do sex, sex từ tuổi
ấu thơ, coi thường đức trinh tiết, mĩa mai thân xác trong sạch thì đi cầu
nguyện xin ơn Thiên triệu ở dâu. Phải chăng đó là làm một việc nghịch lý, để tạo ra các LM hư hỏng sao ?!!!
BS. Nguyễn
Thị Thanh
Chủ tịch
Ban Chấp hành
Hội Bảo Vệ
Trẻ Em Nạn Nhân Ấu Dâm
dr.thanh2000@gmail.com
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire